Thực lực của Ngạn Tri trước mắt là Lục Đoạn đỉnh cao, mà ở Thần Nhân tộc, Lục Đoạn đã xem như trên trung bình rồi!
Diệp Huyên nhìn về phía Ngạn Tri: “Ngươi nói Thần Nhân tộc muốn tiêu diệt nhân loại là vì trong nhân loại xuất hiện người vượt quy tắc, khiến các ngươi cảm thấy bất an?”
Ngạn Tri gật đầu.
Diệp Huyên lại hỏi: “Chính là cô gái váy trắng và người đàn ông áo xanh kia sao?”
Ngạn Tri gật đầu một lần nữa.
Nghe vậy, Diệp Huyên chợt vỗ đùi!
Tai bay vạ gió!
Hắn lại gặp tai bay vạ gió rồi!
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên: “Hai người họ chính là người đứng sau ngươi!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Ngươi nói xem bây giờ Thần Nhân tộc sẽ làm gì?”
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên: “Các ngươi tiêu diệt những nhân loại kia của Thần Môn đã khiến Thần Nhân tộc cảnh giới hơn, cũng sẽ khiến Thần Nhân tộc càng quyết tâm tiêu diệt nhân loại hơn. Vì các dấu hiệu đều đã cho thấy nhân loại sắp thoát khỏi sự khống chế của Thần Nhân tộc!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy ngươi cảm thấy ta nên làm gì?”
Ngạn Tri đáp: “Đầu hàng!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Đầu hàng?”
Trốn tránh?
