Diệp Quân vội vàng gật đầu: “Có, rất có hứng thú!”
Kiếm tu đấy! Bây giờ ở Nam Châu vô cùng hiếm.
Bởi vì hơn hai mươi triệu năm trước, không biết vì lý do gì, kiếm đạo và võ đạo đã xuất hiện khoảng cách, từ đó về sau rất ít kiếm tu, đến bây giờ lại càng hiếm hơn.
Trăm năm qua ở thành Hoang Cổ, ngay cả một kiếm tu cũng chẳng có.
Tiểu Tháp nói: “Truyền thừa kiếm đạo đã được dung hợp vào trong thanh kiếm, nhưng thực lực của ngươi quá yếu, vì vậy chỉ có thể mở khóa từng cấp bậc một thôi!”
Kiếm!
Diệp Quân vội vàng cầm thanh kiếm bên cạnh lên, phấn khởi nói: “Tháp gia, thanh kiếm này lợi hại không?”
Tiểu Tháp nói: “Hành Đạo Hành Đạo, thay trời hành đạo! Ngươi cầm thanh kiếm này, cả đời sẽ không bị ảnh hưởng bởi nhân quả, không rơi vào luân hồi, mọi định luật đều có thể phá vỡ, mọi đạo đều có thể hủy diệt!”
Diệp Quân chớp mắt: “Có phải nghịch thiên quá rồi không?”
Tiểu Tháp nói: “Tầm nhìn của ngươi thật hạn hẹp!”
Diệp Quân sững sờ.
Tiểu Tháp nói tiếp: “Cái gọi là thiên đạo, thật ra có thể phá hủy chỉ bằng một cái búng tay!”
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân cực kỳ phấn khích nhìn thanh kiếm trong tay.
Thật ra hắn không hiểu những gì Tiểu Tháp nói cho lắm, hắn chỉ biết hắn có thể trở thành kiếm tu.
Kiếm tu đấy!
Bây giờ Nam Châu thật sự có quá ít kiếm tu.
Vì truyền thừa về kiếm đạo gần như đã biến mất, cũng chỉ có thư viện Quan Huyên và vài thế gia siêu cấp ở Nam Châu có khả năng có truyền thừa về kiếm đạo.
Nếu hắn có thể trở thành kiếm tu thì quả thật quá đỉnh!
Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Tu luyện thuật ngự kiếm đi”.
Diệp Quân gật đầu: “Được, được!”
Lúc này một thông tin bỗng đi vào trong đầu hắn: “Bản thân kiếm là sắt, bởi vì nắm giữ mà có linh tính, vì tim mà động, vì máu mà sống, mà nó chết vì không có ý niệm. Thuật ngự kiếm là điều chỉnh hơi thở, ôm trọn làm một, khiến người ta hợp nhất với kiếm, lặp đi lặp lại, sinh mệnh vô tận…”
Một lúc sau, Diệp Quân ngồi khoanh chân lại bắt đầu tu luyện.
Được Tiểu Tháp hướng dẫn, tốc độ tu luyện của hắn vô cùng đáng sợ.
…
Một tháng sau.
Diệp Quân đứng lên hòn đá bên bờ biển, gió biển thổi vào làm áo hắn phồng lên.
Lúc này Diệp Quân chỉ vào một điểm: “Lên”.
Vèo!
158
