Thanh kiếm Hành Đạo đó bỗng bay lên trời đi vào trong từng đám mây.
Diệp Quân híp mắt làm động tác cắt ngang.
Vụt!
Kiếm Hành Đạo mang theo kiếm quang xé toạc tầng mây.
Diệp Quân nhếch môi, liên tục vạch từng đường trong không trung, kiếm Hành Đạo liên tục mang theo kiếm quang xẹt qua bầu trời.
Một lúc lâu sau, Diệp Quân cảm nhận được huyền khí bị hao tổn, lập tức dừng lại, hắn phấn khích nói: “Tháp gia, ta thành công rồi”.
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể rời đi được rồi, ta phải tu dưỡng một thời gian”.
Diệp Quân nhíu mày: “Tháp gia, ngươi bị thương sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ừ, nếu không cũng sẽ không hút huyền khí của ngươi. Ngươi phải nghĩ cách giúp ta lấy được nhiều linh tinh một chút, loại cực phẩm nhất đó”.
Diệp Quân còn muốn hỏi gì đó, hắn bỗng cảm thấy hoa mắt, sau đó hắn đã xuất hiện trong biệt viện.
Diệp Quân nhìn trong tay, kiếm Hành Đạo vẫn còn.
Thấy thế Diệp Quân lại nhìn xem tu vi của mình, lúc nhận ra tu vi vẫn còn, hắn thở phào.
Không phải nằm mơ.
Quả thật không phải mơ.
Dường như nghĩ đến gì đó, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, lúc này trời tờ mờ sáng, nói cách khác Tháp gia không nói dối, mười năm trong tháp bằng một ngày ở thế giới bên ngoài.
Đúng là chấn động thật!
Mọi chuyện cứ như là mơ.
Nhìn kiếm trong tay, Diệp Quân bật cười, tu vi không chỉ khôi phục mà còn trở thành kiếm tu, đúng là niềm vui bất ngờ cực lớn.
Đúng lúc này, một ông lão bỗng từ đằng xa đi đến.
Diệp Quân vội cất kiếm Hành Đạo vào.
Vẫn không thể nói cho người khác biết chuyện trở thành kiếm tu này.
Trước kia Nam Châu từng xuất hiện một thanh kiếm linh, sau đó dẫn đến một trận chiến thảm, rất nhiều đại tộc điên cuồng tranh giành, cuối cùng thư viện Quan Huyên cũng gia nhập vào.
Nếu chuyện mình trở thành kiếm tu bị lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ra tai họa lớn cho hắn và gia tộc họ Diệp.
Ông lão nhanh chóng đi đến trước mặt Diệp Quân: “Thế tử, Tống Từ đạo sư của thư viện Quan Huyên đến rồi”.
Thư viện Quan Huyên!
Diệp Quân sửng sốt, hơi bất ngờ, hắn không nghĩ nhiều bèn gật đầu: “Ừ”.
Nói xong, hắn và ông lão rời khỏi đó.
…
“Diệp Quân công tử, thật xin lỗi, sau khi thư viện Quan Huyên bọn ta bàn bạc, cuối cùng bọn ta quyết định hủy tư cách tuyển thẳng của ngươi”.
Trước phủ đệ gia tộc họ Diệp, một ông lão mặc đồ xám nhìn thanh niên trước mặt, ánh mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
211