Lưỡng Quốc Trạng Nguyên Nguyễn Đăng Đạo “Không Nỡ Ngồi Nhìn Nhân Dân Ta Đói Mà Không Thương Xót”

Nghe đọc

Nguyễn Đăng Đạo (1651-1719) người thôn Hoài Thượng, tỉnh Bắc Ninh. Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống hiếu học khoa bảng. Cha là Tiến sĩ Nguyễn Đăng Minh, bác ruột là Thám hoa Nguyễn Đăng Cảo, em ruột là Tiến sĩ Nguyễn Đăng Tuân. Nguyễn Đăng Đạo là người đỗ Trạng nguyên khoa thi năm Quý Hợi (1683) đời vua Lê Hy Tông. Sau khi đỗ Trạng nguyên, ông vào làm ở tòa Đông Các, vì nổi tiếng thơ văn nên được bổ vào làm ở Hàn Lâm Viện. Những năm sau đó, Nguyễn Đăng Đạo tiến nhanh trên con đường quan lộ, làm đến chức Tể tướng triều đình. Cuộc đời làm quan của ông đã hết lòng vì dân vì nước được sử sách lưu danh, dân gian truyền tụng ca ngợi và còn để lại nhiều giai thoại nổi tiếng.

Truyền rằng, ông đi sứ sang nhà Thanh, với tài ngoại giao kiệt xuất, sự uyên bác về văn chương, thơ phú, khiến triều đình nhà Thanh phải kính phục tôn vinh là “Lưỡng quốc Trạng nguyên”. Ông mất ngày 28-2 năm Kỷ Hợi (1719), được vua Lê Dụ Tông tặng bốn chữ vàng “Lưỡng quốc Trạng nguyên” treo tại đền thờ ông cách đình làng vài trăm mét.

Với quê hương, “Lưỡng quốc Trạng nguyên Nguyễn Đăng Đạo” là người có nhiều công lao với làng xã như: Khuyến khích nhân dân phát triển kinh tế, làm cầu đường, khuyến học, trùng tu đình chùa, làm thơ, viết chữ treo ở đình chùa nhằm giáo hóa người dân sống theo thuần phong mỹ tục…

Tuy làm tới chức Tể tướng Thượng thư nhưng ông thường xuyên quan tâm đến đời sống dân chúng. Những dịp từ triều đình về quê, ông thăm hỏi khuyến khích việc học hành của dân quanh vùng. Nhân dân làng Hoài Thượng vẫn còn nhớ câu chuyện chia ruộng Vua ban cho dân xưa kia. Ông xin lĩnh khu ruộng bỏ hoang đầy lau lách và cỏ dại, xấu nhất gọi là cánh đồng cầu Vực. Sau đó, ông cho các gia đình nghèo khó ra đó phát cỏ, cải tạo để làm thành ruộng cày cấy được. Khi trở thành khoảng ruộng tốt, ông chia hẳn cho các gia đình.

Nhân dân quanh vùng còn nhớ ơn Nguyễn Đăng Đạo cứu đói cho dân vào một năm trời làm mất mùa, dân chúng quê ông đói khổ, làng xóm tiêu điều. Thấy vậy ông liền viết thư về khuyên phu nhân phát tiền, gạo cứu giúp người nghèo đói, với lời lẽ cảm động và tình thương dân sâu nặng của vị quan đại thần: “Ta thân danh làm quan đại thần coi việc triều đình không nỡ ngồi nhìn nhân dân ta đói mà không xót thương. Phu nhân hãy đem tiền, thóc của nhà ra mà cứu đói, cấp thóc cho dân gieo mạ cấy tái giá”. Nhờ đó mà dân địa phương vượt được bước khó khăn, làm vụ sau bội thu.

Lời bàn:

Hàng năm vào ngày 12 tháng Giêng, dân làng thôn Hoài Thượng, Bắc Ninh lại tưng bừng tổ chức hội làng nhằm tri ân tới Lưỡng Quốc Trạng nguyên Nguyễn Đăng Đạo để gìn giữ, phát huy truyền thống văn hóa quê hương, đồng thời giáo dục cho thế hệ trẻ về sự hiếu học của “Lưỡng quốc Trạng nguyên Nguyễn Đăng Đạo” để giúp ích cho dân cho nước.