Vua Trần Anh Tông Không Dám Để Cha Mẹ Buồn

Nghe đọc

Vào thời vua Trần Anh Tông (1276-1320), đất nước thái bình, nhân dân an cư lạc nghiệp, không bị thiên tai lụt hạn, nơi nơi đều được sung túc. Khi vua Trần Nhân Tông nhường ngôi cho Trần Anh Tông và lên làm Thái Thượng Hoàng về ngự ở cung Thiên Trường (ngày nay là Nam Định), lâu lâu Ngài về kinh đô để hội nghị bàn bạc việc nước. Một hôm vua Trần Anh Tông uống rượu say, Thượng Hoàng ở Thiên Trường về kinh, các quan ra đón rước, Anh Tông ngủ say không ra đón. Thượng Hoàng không bằng lòng truyền xa giá trở về Thiên Trường, hạ chiếu cho bá quan về Thiên Trường hội nghị. Khi vua Trần Anh Tông tỉnh rượu biết Thượng Hoàng về, lo sợ vội vàng chạy ra ngoài cung, gặp người học trò tên Đoàn Nhữ Hài, nhờ thảo biểu dâng lên Thượng Hoàng để tạ tội. Khi làm bài biểu xong, vua xuống thuyền đi suốt ngày đêm đến phủ Thiên Trường. Tới Thiên Trường vua dâng biểu lên, Thượng Hoàng xem biểu xong quở rầy một lúc mới tha tội. Từ đó vua Trần Anh Tông không uống rượu nữa. Thượng Hoàng Nhân Tông khen vua Trần Anh Tông là người con có hiếu.

Lời bàn:

Cổ nhân nói: “Thượng bất chánh, hạ tắc loạn”. Xưa nay biết bao hào kiệt phải thân bại danh liệt vì tửu sắc. Tuy vua Trần Anh Tông không phải là vị vua bê tha, nhưng chỉ một lần say rượu cũng là đáng để Thái thượng hoàng của Ngài là vua Trần Nhân Tông quở trách. Qua câu chuyện này chúng ta còn thấy, Ngài tuy làm vua một nước, nhưng vẫn kính sợ cha mẹ không dám chậm trễ. “Biết sửa lỗi, không còn lỗi”, đó là đức hạnh, cũng là lòng hiếu thảo của vua Anh Tông đáng để người sau học tập.