Hậu Duệ Kiếm Thần – Nhị trưởng lão nhìn Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh bên dưới, im lặng một chốc rồi nhắm mắt lại.
Khôn}
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Khương Quốc, Thanh Châu.
Học viện Thương Lan.
Giờ đây học}…
Hậu Duệ Kiếm Thần – Nhị trưởng lão nhìn Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh bên dưới, im lặng một chốc rồi nhắm mắt lại.
Khôn}
Hồi còn trẻ, Nguyễn Khuyến (1835-1909) cùng với đám đồng môn ra sông tắm gặp đoàn thuyền giấy trên có voi, ngựa và hình nhân của dân cư cúng cô hồn và lễ quan ôn cầu mát, lễ xong bỏ sông trôi vào chỗ anh em tắm. Có người gạt ra thuyền giấy lại trôi vào. Nguyễn Khuyến liền nói đùa: “Thuyền bè lính tráng, voi ngựa oai hùng thế kia sao không vượt sông ra bể phù dân giúp nước trong lúc quốc gia hữu sự này, lại luẩn quẩn đây cầu ăn con gà, nắm xôi”.
Đường Nhạc Niên núp dưới bóng râm đứng xiêu vẹo trong hàng, chỉ hận không thể kéo vị hiệu trưởng lắm lời kia xuống khỏi sân khấu. Không hiểu sao một ông già gầy nhom lại chứa nhiều lời nhàm chán trong bụng vậy, có thể nói liến thoắng suốt 40 phút đồng hồ mà không cần uống giọt nước nào.
Trường Tương Tư –
Nơi những dãy núi nối tiếp nhau trùng điệp và những cánh rừng xanh thẳm nhấp nhô. Nơi thung lũng}…
Giá của cơ hội gia nhập đó chính là ý tưởng, mà ý tưởng thì hoàn toàn miễn phí. Ý tưởng không nhất thiết phải mới, độc đáo, chúng chỉ cần tốt hơn.
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Khương Quốc, Thanh Châu.
Học viện Thương Lan.
Giờ đây học}…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh c}…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Ta vô địch, các ngươi tuỳ ý!
Toàn bộ học viện Thương Mộc đều im lặng!  }…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Trong lòng bóng mờ kinh hãi, tay phải ông ta đột nhiên đè về trước như một ngọn núi lớn, sức }…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Nghe thấy lời nói của cô gái váy trắng, mặt Diệp Huyên tối sầm.
Sao mới khô}…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh c}…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Mọi người xung quanh hoàn toàn ngây ra như phỗng!
Lý Huyền Thương là người }…
hương ngây người
Một khắc sau ông ta quay người nhìn về phía chân chân trời. Tất cả mọi người cùng nhìn theo Phía chân trời xa xa chỉ có một vầng trăng sáng leo lơ lửng dưới vầng trăng là một cô gái váy trắng quay lưng lại mọi người tóc dài tới hai eo, hai tay thả lỏng sau lưng giữa đầu ngắn tay có một thứ mang hai màu đen trắng.
Lúc này cô gái vậy trắng đột nhiên mở tay phải ra: “Kiếm đến!”
Chỉ trong chốc lát khắp cả Đế Đô đều lên dữ đến ngày sau đó tất cả lá cây đột nhiên bay lên trời chi trong chớp mắt, cả Đế Đô đã không còn lá trên cây.
Một khắc sau, số cây này tựa như trăm sông đổ về một biển hội tụ thành một thanh kiếm màu xanh lực vững vàng rơi vào tay cô gái vậy trắng
Tất cả mọi người ở đây đều ngây dại Thanh kiếm trong tay cô gái váy trắng đột nhiên biến mất khi nó xuất hiện một lần nữa thì đã đang lơ lửng giữa hai mày Lý Huyền Thương. Ngay sau đó, giọng cô gái vang lên giữa chiến trường. Ta chính là chỗ dựa của hắn, người không phục sao
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Không thể bảo vệ các ngươi nữa!
Cả bốn người Diệp Huyên đều rơi nước mắt. &}…
Đệ Nhất Kiếm Thần Diệp Huyên – Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn sang chiến trường cách đó không xa. Đặc biệt là trận chiến của lão Kỷ và lão già áo tím kia. Hai người ngang cơ nhau, trận chiến của cả hai kịch liệt nhất!
Một bên khác, Cửu lâu chủ của Túy Tiên Lâu cùng bốn người Khương Việt Thiên vẫn chưa dốc hết sức, đều đang kiềm chế lẫn nhau!…